
Kính Bạch Đức Thế Tôn!
Đêm nay là
đêm huyền diệu, linh thiêng và mầu nhiệm. Mỗi người trong chúng con thắp lên
một ngọn đèn tưởng nhớ tới tuệ giác đã bừng sáng lên trong đêm trường tăm tối;
đóa Linh Thoại hé mở cánh từ bi trong vườn hoa sắc son trên hành tinh thân
thương này!
Ánh sáng mà
Ngài đã thắp lên chưa bao giờ tắt. Chư Tổ sư đã tiếp nối và trao truyền lại cho
chúng con, làm cho thế giới này thêm lung linh và tươi sáng. Chúng con từng ước
mơ và từng thấy nơi đâu có bóng tối thì nơi ấy ánh sáng trí tuệ soi rọi và
chiếu toả.
Kính bạch đức Thế Tôn
Xin đức Thế
Tôn đem lòng thương và lân mẫn, có mặt với chúng con hôm nay để chứng minh cho
lời bộc bạch thiết tha này.
Đã từ vô lượng
kiếp xa xưa, chúng con sống trong đêm dài của quên lãng, vô minh, sầu muộn.
Chúng con đã tạo ra biết bao nhiêu lỗi lầm, vụng dại, gây nên nghiệp chướng
nặng nề. Vì thế, chúng con trôi lăn trong vòng sinh tử, cứ đi loanh quanh hoài
mãi trong các nẻo đường tăm tối.
Và cũng trong
kiếp này, chúng con khổ đau thật nhiều đến da diết. Chúng con đã đắm chìm trong
ái dục, đam mê, và thù hận. Chúng con đã tạo nên đổ vỡ trong gia đình. Anh em
chị gây gỗ bởi hiểu lầm và tự ái. Cha con không thể nói chuyện thân mật. Vợ
chồng có nhiều hờn dỗi, trách móc.
Dần dần, con
người thiếu lòng nhân ái, mà lòng tham thì vô tận. Cộng đồng thiếu mất sự cảm
thông trong việc chia sẽ, truyền thông. Dân số càng ngày tăng trưởng càng
nhanh. Đáp ứng cho nếp sống tiêu thụ, họ đã khai phá, chăn nuôi, trồng trọt,
xây dựng và săn bắn vô ý thức. Cho nên, thiên nhiên bị phá hủy nặng nề, rừng
cây bị chặt đốn, rác rến nhiều quá tải, môi sinh bị nhiễm ô trầm trọng, các
chủng loại đang trên đà tiêu diệt. Do thế, con người cưu mang nhiều bệnh tật
hiểm nghèo. Thiên tai càng ngày càng hung dữ.
Trong khi đó, các nhà lãnh đạo của các quốc
gia cứ chạy theo cơn lốc của sự tranh giành quyền lực về quân sự, chính trị và
kinh tế. Họ đã tạo ra nhiều cuộc chiến trong thế kỹ vừa qua. Nước mắt của đau
khổ, mất mát, tủi hờn có thể chứa thành sông, thành biển.
Hiện tại, tất
cả chúng con sống thường trực trong căng thẳng, hồi hộp, lo âu. Tâm trí của
chúng con luôn luôn cảm thấy bất an, tuyệt vọng. Lòng của chúng con bị đốt bởi
ngọn lửa của bức xúc, sợ hãi và giận hờn. Rồi đây, tài nguyên thiên nhiên sẽ ra
sao? Trái đất mà chúng ta đang sống sẽ như thế nào? Và, ý nghĩa của một đời
người là gì nhỉ?... Chúng con bàng hoàng, thản thốt khi quay nhìn lại quá khứ
của chính mình.
Kính bạch đức Thế Tôn
Ngài có dạy:
“Được sinh làm người là khó”, và nay chúng con đã có cơ may làm người. “Được
gặp giáo pháp là khó”, và chúng con cũng có duyên lành tiếp thọ giáo pháp cao
quí. Giờ đây, quỳ trước dung nhan diễm tuyệt và trang nghiêm của đức Từ Phụ,
tâm trí chúng con như vừa chợt tỉnh, ánh sáng trí tuệ đang sáng soi, cơn gió từ
bi đang lan toả… Hết thay, chúng con nguyện một lòng thắp sáng đèn tâm, biểu
tượng cho ánh sáng hiểu biết, thông cảm và yêu thương. Chúng con tha thiết dâng
lên ngọn đèn cúng dường lên Người với lòng dạ chí thành:
- Nguyện cầu
ngọn đèn này sẽ tỏa chiếu trong tâm thức của mỗi chúng sinh.
- Nguyện cho
ngọn đèn này soi sáng vào cõi tăm tối nhất của khổ đau, phiền não và hận thù.
- Nguyện cho
ngọn đèn này làm nhịp cầu thông cảm để lòng người hàn gắn với nhau.
- Nguyện cho
ngọn đèn này xây dựng lại tình nghĩa vợ chồng, hạnh phúc gia đình, nơi ấy cha
con hiểu nhau, mẹ con thương nhau, anh chị em nâng đỡ cho nhau.
- Nguyện ngọn
đèn giảm bớt cơn đau của bệnh tật, già nua, mất mát.
- Nguyện ngọn
này chấm dứt chiến tranh, mang lại hoà bình.
- Nguyện cho
ngọn đèn này giảm bớt tai ương, nghiệp chướng.
- Nguyện cầu
ngọn đèn này đem đến thanh bình trên mọi nẻo đường quê hương và khắp nơi trên
thế giới cho mọi loài tĩnh thức, sống đời sống chân thiện mỹ, từ bi hỷ xả, hạnh
phúc chân thật...
- Nguyện cho
ngọn đèn này chuyển hóa lầm mê để loài người học tiếng nói yêu thương.
Kính bạch đức Từ Phụ! Xin Ngài xót thương phóng ánh sáng
chứng minh và soi chiếu cho lòng thành của mỗi chúng con.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét