Tam
Bảo là sự hướng dẫn tinh thần toàn hảo bằng những lý tưởng cao cả và cũng là
nương tựa cho những người đang đi tìm đạo để phát triễn sự học Phật của từng cá
nhân, tùy theo trình độ và hoàn cảnh khác nhau trong đời sống hiện thực.
Ratna-trayāya, cụm từ này rất quen gặp trong những câu chú hay
những bài kinh Phạn ngữ, từ xưa nay. Người mới bắt đầu nghe câu này có lẽ nói
có vẻ mới lạ, nhưng khi hiểu rồi mới thấy, đây là nương tựa xứng đáng và quý
báu cho trọn cuộc sống của chính mình.
Ratna có gốc từ tiếng Phạn रत्न, mang nghĩa là viên ngọc. Đây là một phiên mã mang hai hình thức
nữ tính रत्ना và nam tính रत्न. Trayāya trong phạn ngữ thuộc dạng nam
tính, xuất phát từ chữ त्रय traya
[tri-ya] dạng trung tính, và ở dạng nữ tính có chữ trayī त्रि. Cụm từ này nói chung có nghĩa là, thứ
ba, bộ ba, số ba, thuộc về số ba.
Qua định nghĩa của chữ Ratna và Trayāya trong phạn ngữ, thì ý Việt
được hiểu như là ba viên ngọc và Hán Việt gọi là Tam Bảo. Như vậy, trên phương
diện Phật học thì Tam bảo được xem là ba ngôi qúy báu, mà trong đó bao gồm :
Phật Bảo, Pháp Bảo,Tăng Bảo.
Tam Bảo là sự hướng dẫn tinh thần toàn hảo bằng những lý tưởng cao
cả và cũng là nương tựa cho những người đang đi tìm đạo để phát triễn sự học
Phật của từng cá nhân, tùy theo trình độ và hoàn cảnh khác nhau trong đời sống
hiện thực.
Như đã hiểu và thấy qua phần định nghĩa của Phạn ngữ và
trong phương diện Phật học, Tam Bảo không phải là nơi để cầu xin ân huệ, trưng
bày chư Phật, Bồ tát hay tấn phong các vị Hoà thượng. Mà hãy lắng nghe và sống
thực hành đúng theo những lời của Đức Phật, đã dạy cho tất cả những ai đang đi
và muốn đi theo bước chân của Ngài, bằng con đường Chính Đạo.
Người đang đi tìm đạo nhất định, phải nhận thức rõ ràng định luật
nhân quả báo ứng, cho nên phải cẩn thận, không chờ đến lúc nhận quả báo thì hối
hận đã muộn rồi.
Cuộc đời đôn đáo, tới lui, lặn hụp, triền miên tiếp diễn,
không bao giờ tìm được lối thoát bền vững lâu dài. Có rồi lại mất, mất rồi lại
có, thí dụ như trong cảnh nghèo mong được giàu sang, khi có sự sang trọng giàu,
thì lại lo sợ phải nghèo đói.
Thế giới có thành, trụ, hoại, không, con người cũng vậy có sinh,
lão, bịnh, tử, đó là đạo lý tự nhiên. Tuy nhiên, nếu dùng vọng tưởng chấp trước
để phân biệt chuyện này, cho dù phân biệt đến đâu thì cũng không bao giờ phân biệt
được rõ ràng hết. Nếu muốn thoát khỏi và buông bỏ cái vọng tưởng giả này thì
nên tập tu hành mới nắm được cái chân thật.
Tu thân nghĩa là làm chuyện gì không hại đến thân mình và thân
người khác là một điều đơn giản dễ hiểu, dễ nhớ và dễ áp dụng trong cuộc sống
Người học Phật cần phải làm cho Phật học, ngày càng thêm phát
triển bằng sự bồi dưỡng phẩm cách căn bản, vững vàng của từng cá nhân. Tức là
sự trau dồi tâm lượng, sinh trưởng không dừng, bao trùm cả Pháp Giới, không có
gì bao phủ hay không dung nạp được nó. Từ đó, mỗi người mới có đủ công
năng duy trì bảo vệ cho sự tu Phật, mà Tam bảo là cái nôi khơi nguồn cho sự rèn
luyện này.
Tam Bảo là một của hồi môn vô cùng qúy báu của Đức Phật
để lại cho đời. Người học Phật có biết sử dụng hay không, đó cũng là việc
tùy duyên của mỗi người. Đức Phật không trừng phạt hay trao thưởng.
Nếu bản thân là người xuất gia, thì phải nhận thức rõ ràng,
để quyết tâm giữ gìn cái ngôi báu của mình cho đúng ý nghĩa.
Nếu là người đang học Phật thì nên vượt qua những thử thách
khó khăn không bị cảnh giới làm cho lay chuyển, không cần phải lập chí lớn, làm
chuyện lớn, mà chỉ cần tập trung làm sáng tỏ việc hấp thụ được tất cả những gì
hay đẹp Đức Phật đã tìm ra và phát triển phải theo chiều hướng đó. Đây là
cách làm cho đạo Phật đi vào cuộc đời dễ dàng và để xây dựng nề nếp phát triển
về đạo đức trong xóm làng và xã hội được Phật hóa.
Nếu như mỗi ngôi chùa đều có hướng dẫn tận tình của các
Bậc,Tăng, Ni một cách nghiêm túc, bằng chân tâm rộng lớn, và những người học
Phật biết hỗ trợ lẫn nhau từ vật chất đến tinh thần, trong việc trùng hưng Tam
bảo, thì có phải đây là hữu ích chung cho mọi người đang đi tìm đạo không? Một
cái cây có thân, để đỡ cho cành, cành đỡ cho lá, lá che chở cho hoa, hoa nở tốt
tươi cho mọi người cùng chiêm ngưỡng.
Cơ hội học hỏi và phát triển đời sống đạo đức, tâm linh và
làm nền tảng cho sự giác ngộ giải thoát, đau, khổ, phiền não, cũng đều nhờ vào
sức mạnh của Tam bảo. Điều này đã được chứng minh qua dòng lịch sử, biết bao
nhiêu biến chuyển của đất nước, mà Tăng vẫn còn, chùa vẫn còn.
Qua lối sống cao đẹp của những bậc, Tăng, Ni, xưa này. Ngày nay,
nếu trong tinh thần lá lành đùm lá rách, những người con Phật ở những nơi khá
giả có điều kiện hỗ trợ cho các ngôi chùa thôn quê nghèo khó, thì đây có phải
là cách duy trì Tam bảo không?
Đạo Phật đã gắn liền với Văn Hóa Việt Nam, như vậy người con
Phật Việt Nam đã có cơ sở để phát triển và không cần chạy theo và cũng không
bắt chước ai hết. Chỉ cần người con Phật Việt Nam này giúp đỡ cho những người
con Phật Việt Nam khác trở thành Phật tử qua sự duy trì và phát huy Tam bảo
đúng theo ý nghĩa của lời Đức Phật dạy.
Nếu biết được nội dung và ý nghĩa của hai chữ :
Ratna-trayāya, thì chỉ cần thêm một chữ Namo đằng trước Ratna-trayāya. Người
học Phật sẽ tìm thấy những điều hay đầy thú vị trong cuộc sống mỗi ngày.
Kính bút
TS Huệ dân
Trần Trường Thanh
Trích nguồn : chua – phuoc –
binh.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét